Thái Lan, con đường tôi chọn và kỉ niệm đầu tiên


[Pham Kong Facebook: Sau đây là tự sự của bạn Maria Đặng Thị Hương, một trong 13 nạn nhân vừa tử nạn tại Thailand, trên đường đi dự đại hội giới trẻ Công giáo Việt Nam lần thứ IV tại Thailand.

Bạn Hương sinh năm 1993 tại giáo xứ Phương Mỹ của giáo phận Vinh, có lòng đạo đức và nhiệt thành trong các sinh hoạt của cộng đoàn mà em thuộc về và ca viên tích cực của ca đoàn di dân tại Thailand.

Hương là một cô gái xinh đẹp và năng động, có tài khoản facebook với cái tên mang tính tiên tri: Theo Dong Dinh Menh,www.facebook.com/dinhmanh.theodong

Cô gái tốt lành này đã để lại những lời nhắn cuối cùng thật ý nghĩa: “Sáng ngày mai có thánh lễ Chúa Giêsu lên trời vào lúc 6h sáng ngày 29/5 tai nha tho Sriracha Chonburi, do cha Giacobe Hanh Vu chủ tế mong moi người đi tham dự đầy đủ nha.”

Và tin nhắn áp chót là: “Chuân bị dậy đi tập hát đê.”

Mỗi người có một khoảng thời gian để sống trên đời; kẻ thì dài người thì ngắn. Qua dòng tự sự sau đây, chúng ta đọc được nơi Hương một tâm hồn trong sáng và cao đẹp, đã hoàn thành sứ mạng của mình nơi trần gian.

Mời các bạn đọc bài viết của Hương, với tiêu đề “Thái Lan, con đường tôi chọn và kỉ niệm đầu tiên”, được gửi đăng đầu tiên trên trang ‘Lòng Thương Xót Chúa Sài Gòn’.]

* * * * *

                                                                         Thái Lan, con đường tôi chọn và kỉ niệm đầu tiên

Maria Đặng Thị HươngTôi một cô gái nông thôn, củng bình thường như bao người khác. Tôi lớn lên trong một gia đình Công Giáo của một xứ đạo nhỏ mới thành lập.

Vì điều kiện không đủ nên sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông tôi nghỉ học và ở nhà giúp bố mẹ làm việc nội trợ trong gia đình.

Suốt một năm sau khi nghỉ học tôi thấy cuộc sống của mình khá tẻ nhạt và như không có một chút tia sáng nào trong tương lai khi tối ngày chỉ biết đi chợ, nấu ăn và dọn dẹp nhà cửa.

Tôi bắt đầu muốn học một nghề gì đó cho tương lai. Tôi đã chọn nghề may.

Cùng lúc này tôi bắt đầu tham gia các hoạt động của giới trẻ Công giáo. Với độ tuổi bây giờ đáng lẽ ra tôi đã hoạt động của thành viên giới trẻ được 3 năm nhưng có lẽ do điều kiện hay là một chút thờ ơ của mình mà tôi đã quên đi trách nhiệm và nghĩa vụ của cao quý này. Tôi chỉ tham gia các hoạt động sinh hoạt trong ca đoàn vì hồi đó tôi còn lười lắm.

Còn bây giờ thì khác, tôi đã chín chắn hơn xưa và cách suy nghĩ trong tôi củng đổi mới. Tôi như được thắp lên ngọn lửa mến trong lòng, tôi say sưa với mọi việc làm và hoạt động của giới trẻ. Tôi nhiệt tình hơn trong mỗi lần giao lưu văn nghệ của các dịp lễ lớn trong năm, tôi luôn có mặt trong những hội cắm trại với các giáo xứ. Không chỉ thế tôi còn nhiều lần được đi hành hương đế nhiều địa điểm trong và ngoài giáo phận như Thánh địa La Vang, nhà thờ thánh Anton.

Tôi thấy cuộc sống của mình thay đổi hẳn, sự yêu đời và lòng nhiệt huyết trong các hoạt động công giáo giúp cuộc sống tôi có ý nghĩa hơn. Tuy say sưa sinh hoạt giới trẻ như vậy nhưng vẫn làm trọn công việc trong nhà và những buổi chiều đi học may.

Sau một thời gian ngắn tôi đã có thể tạo ra một sản phẩm từ tay “một bộ đồ học sinh”. Tôi rất vui vì những đồng tiền mình làm ra mặc dù không nhiều nhưng củng có thể giúp đỡ bố mẹ một ít.

Một thời gian sau nữa tôi thấy cuộc sống mình càn đến rất nhiều thứ. Vì có lẽ tôi đã dần trưởng thành và để chuẩn bị cho tương lai nên mọi nhu cầu của tôi luôn cao hơn so với trước đây.

Tôi theo lớp bạn bè đi Thái Lan làm việc. Bước đầu mới đặt chân lên đất Thái tôi gặp rất nhiều khó khăn. Mọi thứ ở đây rất lạ lẫm từ công việc, cách giao tiếp ngôn ngữ và cách dùng tiền bạc….

Tôi như người câm giữa rừng người xa lạ trên đất khách quê người. Nhưng nhờ sự giúp đỡ của bạn bè tôi cũng có việc làm ổn định, tôi phục vụ ở một quán ăn gần nhà thờ Thiên Chúa. Giống như khi còn ở nhà tôi đọc kinh chúc tụng, cảm tạ Thiên Chúa mỗi sáng và tối. Vì tôi ở gần nhà thờ đó là một sự thuận lợi cho việc tham dự vào các thánh lễ mỗi chủ nhật.

Việc đi lễ những Chúa Nhật đầu tiên ở đây tôi như một đứa bé, tôi chỉ biết làm dấu và không thể nhập tâm vì ngôn ngữ ở đây, cách họ đọc kinh, đọc các câu xướng nge rất lạ tai tôi nghe mà không hiểu gì cả. Nhưng dần tôi củng quen, vì đang gặp khó khăn về ngôn ngữ nên tôi suy ngẫm trong lòng bằng ngôn ngữ thiêng liêng, tôi như được trò chuyện thân mật với Chúa trong mỗi sáng chủ nhật.

Cuộc sống và công việc của tôi cứ thế diễn ra bình thường.

Một sáng chủ nhật nọ tôi tình cờ gặp được một cha, vị linh mục người Việt Nam nhưng được học tập và truyền chức tại Thái Lan. Tôi tiếp cận cha với tiếng chào lễ phép và xin được nói chuyện với cha nhưng hôm đó vì cha còn nhiều việc phải làm nên chúng tôi kết thúc cuộc nói chuyện rất nhanh. Nhưng không vì thế mà ấn tượng của tôi về cha là ít đi.

Tôi về và đi làm bình thường. Tình cờ vào thứ 5 trong tuần đó cha có ghé vào nhà hàng tôi đang phục vụ để ăn trưa với ba người khác. Tôi vừa phục vụ cha vừa được nói chuyện với cha. Chúng tôi bàn luận về nhiều vấn đề của cuộc sống, công việc. Trước vẻ bề ngoài đây nghiêm nghị nhưng cha rất thán mật trong cách giao tiếp, tôi vô tình kể cho cha nghe chuyện một lần tổ chức sinh hoạt chung cho Cộng đồng Công Giáo Việt Nam tại Thái Lan. Cha rất hài lòng về câu chuyện và những ý kiến của tôi mặc dù cha đã nhiều lần cử hành thánh lễ cho người Việt mình.

Vì mới đến nên tôi chưa biết điều đó nhưng những ý kiến của tôi trong cuộc nói chuyện với cha hình như đang được cha lên kế hoạch vì cha nhìn tôi cười và bảo tôi rằng “Cha sẽ cho con xem bản kế hoạch của cha, 12 giờ chủ nhật tại nhà thờ gặp cha nhé “. Tôi rất vui vì được cha để ý quan tâm.

Rồi ngày chủ nhật củng đã đến, như theo hẹn tôi gặp cha vào 12 giờ trưa sau khi có một thánh lễ kết thúc. Tôi có mặt tại sảnh nhà thờ, Cha từ trong khu vườn nhà xứ bước ra. Ôi cha thật phong độ và đẹp trai! Càm trên tay một tờ giấy cha đưa cho tôi.

Tôi rất bất ngờ bản kế hoạch của cha là một dịp cắm trại dành cho các anh chị em Việt Nam xa quê hương. Một hoạt động mang nhiều ý nghĩa giúp gắn kết hàng ngìn người đang sống và làm việc tại đây.

Trong bản kế hoạch có rất nhiều nghi thức và hoạt động như tỉnh tâm, xưng tội, dâng thánh lễ, ẩm thực Việt và các hoạt động vui chơi, giao lưu văn nghệ. Ở cuộc sống xa hương những hoạt động này thật ý nghĩa nó giúp cho mỗi người được nhiều điều, giúp xoá tan những cám dỗ và nguội lạnh trong tâm hồn mỗi con người.

Nhờ sự nhiệt tình và một chút năng khiếu trong văn nghệ tôi đã được cha sắp xếp cho một tiết mục văn nghệ ở hội cắm trại này. Tôi rất háo hức và mong đợi ngày tháng này tới và tôi củng đã chuẩn bị được một tiết mục cho riêng mình.

Những khi đi làm, rảnh rỗi tôi lại thường suy nghĩ về tương lai, cuộc đời mình. Tôi đã thay đổi và những thay đổi này đã giúp tôi thấy được vẻ đẹp của cuộc sống hơn. Tôi thấy mình như được Chúa thắp sáng cho ngọn lửa yêu thương, ngọn lửa hi vọng, và tôi nghỉ dù là nhỏ nhoi tôi vẫn muốn mang ngọn lửa ấy đến với mọi người để cùng nhau thắp sáng ngọn lửa cho đời không chỉ bằng lời ca mà bằng cả những hành động.

Cuối cùng thì mọi thứ tôi mong chờ củng đã đến, thời gian trôi thật nhanh và địa điểm được chọn là NongBua Lamphu. Ba ngày diễn ra cắm trại rất vui vẻ, sôi động. Những lời tĩnh tâm rất ngiêm túc, mọi người đều được xưng tội và làm việc đền tội rất sốt sáng, thánh lễ được cử hành rất long trọng, mọi người đến tham dự rất đông tôi bất ngờ vì có rất rất nhiều người đã đến tham dự điều đó tạo động lực giúp tôi trình diễn tốt tiết mục văn nghệ của mình.

Sau khi được ăn uống no say bởi những đầu bếp Việt tài năng khắp chốn quy tụ với những món ăn dân gian, món ăn tây và cả những món ngon đất Thái thì chúng tôi bước vào những màn biểu diễn văn nghệ đặc sắc. Hoạt đông giao lưu văn nghệ là những tiết mục đơn ca, hợp ca và những màn kịnh ngắn, nhưng tiết mục múa hát. Các tiết mục diễn ra rất suôn sẻ, rất hay và vô cùng độc đáo. Mỗi tiết mục mang những ý nghĩa khác nhau nhằm mua vui cho một số lượng khán giả lớn và kết nối trái tim mọi người gần nhau hơn. Thời gian như trôi nhanh, mọi người đã tô vào bức tranh hoạt đông muôn màu này…

Và bây giờ là tôi, với tiết mục cuối cùng và củng là nét vẽ cuối cho bức tranh tuyệt đẹp này. Bài hát tôi chọn: Hãy thắp sáng lên!

“1. Này bạn hỡi hãy thắp sáng lên, thắp sáng lên con tim nồng nàn.
Này bạn hỡi hãy thắp sáng lên ngọn lửa yêu thương.
Cuộc đời bao tăm tối quanh tôi, đang cần đến ánh sáng chiếu soi.
Này bạn hỡi xin chớ lãng quên ánh nến trái tim cho đời đẹp lên.

(ĐK): Hãy thắp lên đời ta, hãy thắp cho trần gian.
Thắp sáng lên tình yêu, sáng lên niềm tin, niềm tin Giêsu
Hãy thắp lên đời ta, hãy thắp cho trần gian.
Đốt cháy tan niềm đau, xóa bóng đêm từ lâu vây kín quanh đời.

2. Này bạn hỡi hãy thắp sáng lên, thắp sáng lên tươi vui đầy tràn.
Này bạn hỡi hãy thắp sáng lên ngọn lửa hân hoan.
Đời hạnh phúc khi sống trao ban, đem tình Chúa tỏa sáng thế gian.
Này bạn hỡi xin chớ hững hờ, xin chớ ơ thơ Chúa đang đợi chờ.”

I love Jesus!

Bài hát vừa kết những tràng pháo tay rộn rã thúc dục kêu lên. Tôi run người nhìn dòng người tấp nập như xôn xao muốn nói 1 điều gì đó… Mọi người nhìn tôi và dường như ai củng muốn 1 tiết muc nữa đi.

Không khí càng ngày càng náo động, lộn xộn vì cuộc vui đã tàn. Nhiều người còn bỡ ngỡ như đang cố níu chân lại, đang muốn khoảng khắc này dừng lại… Cuộc vui nào rồi củng có hồi kết, đến lúc phải chia tay nhau mỗi người về mỗi nơi, nặng trĩu những lời yêu thương. Những lời căn dặn và những lời hẹn khác, nhiều người còn ôm nhau khóc…

Họ chia tay nhau với những niềm vui và nổi buồn khó tả. Và với tôi đây như là lần đầu tiên xa nhà vậy, vẫn đâu đây sự vấn vương. Hội cắm trại sâu sắc, ý nghĩa và vui vẽ nhất mà tôi từng được tham gia.

Maria Đặng Thị Hương